Thơ: Hồ Tấn Phong (phần 2)

 

Hành quân đêm giông tố

Từ Ba Vì kéo sang

Từ núi cao dồn xuống

Mây phủ mịt mù trời

Bụi cuốn đường, mưa rơi

Phút chốc hoàng hôn đổ

Bóng đêm chụp ngay sau

Chớp lòe lên ánh đỏ

Sét gầm vang lũng sâu

Gió hung bạo bẻ cành cây gãy

Suối hung hăng cuốn đá trôi đi

Đất lầy lội trong cơn phẫn nộ

Nghe rung đêm tiếng sắt, tiếng chì.

Một mái nhà tranh

Chống cùng bão tố

Một lùm tre xanh

Can trường chọi gió

Trên đỉnh cao Dốc Mác

Dưới lũng sâu Đồng lầm

Bóng đêm lùi kinh ngạc

Nghe dồn muôn bước chân.

Ôi những bước chân – bước chân chiến sĩ!

Bóng đêm ơi ngươi ngó nhìn chi

Sấm sét ngươi giết sao được Mỹ

Qua lòng ngươi ta đi.

Gió quất ta, mặc gió!

Mưa lùa ta, mặc mưa!

Chớp lửa ngươi bằng sao được lửa

Lửa lòng ta chớp tự bao giờ.

Một ngày kia trên đỉnh Trường sơn

Từ trong mây và trong bóng tối

Nhắm đầu thù sét hờn căm ta dội

Ngươi hãy nghe tiếng sét lòng ta.

Hãy dịu lòng ngươi lại

Tưới mát cho ruộng vườn

Hãy rắc sao đầy núi

Soi bước ta sớm hôm

Trên núi cao

Dưới lũng sâu

Qua giông bão và qua rét mướt

Đoàn quân đi mang sấm sét trên đầu.

                             Đồng bồ 6.1968

 

Các tin khác